Ngậm ngùi tan vỡ hạt sương rơi
Một chút yêu đương rụng xuống đời
Gọi tiếng thương đau nơi dĩ vãng
Cho lòng gào thét tận ngàn khơi
Hoài chi chẳng biết tương lai sẽ
Tìm đến nhưng thành quá khứ thôi
Bờ bến còn đâu mà hạnh ngộ
Để ngày tháng cũ lạnh lùng trôi .
489