Chợt về cơn gió lạc bên hiên
Đâu đó còn rơi chút muộn phiền
Lá úa giao mùa vừa khẽ rụng
Sẻ gầy trong tổ vẫn nằm yên
Nhạt nhòa sương phủ hồ thinh lặng
Lờ lững mây che mảnh thượng huyền
Có phải thương yêu rồi tiếc nuối
Để đời mang lại lắm oan khiên .
- 474