Hay rằng tuổi mộng thích thường mơ
Nửa giấc vài canh vẫn nặng chờ
Xướng mãi khoe mình buôn rảnh nợ
Thi hoài vẫy bút để nhiều thơ
Và khi hỏi muốn luôn thành chợ
Bởi bận ngồi trông cũng đếm tờ
Vọng ảnh lâu dần mang nỗi nhớ
Đêm về mất ngủ mặt buồn trơ
Nửa giấc vài canh vẫn nặng chờ
Xướng mãi khoe mình buôn rảnh nợ
Thi hoài vẫy bút để nhiều thơ
Và khi hỏi muốn luôn thành chợ
Bởi bận ngồi trông cũng đếm tờ
Vọng ảnh lâu dần mang nỗi nhớ
Đêm về mất ngủ mặt buồn trơ