Tình vội ra đi cũng nỡ đành
Mặc đời thêm gợn sóng long lanh
Bỗng chiều đổi gió cho se lạnh
Chợt sáng soi mình thấy nhẹ tanh
Phố xá nghẹn ngào mưa rắc bụi
Đường cây thổn thức lá xa cành
Lòng nghe đơn vắng càng hiu quạnh
Này hỡi buồn lên được mấy thành ?!
479