Thôi lỡ đành vui với cõi đời
nơi này một chốn ruổi rong chơi
Làm sao dạ ấy cho thanh thản
Đừng để lòng kia phải rối bời
Hoa dại còn tươi bên suối vắng
Bình minh cũng hé ở chân trời
Gian trần gởi tặng bao lưu luyến
Vậy hỏi can chi đã vội rời.
484