Lặng lẽ đêm buồn cảnh hắt hiu
Nhìn trăng rệu rã chẳng mây dìu.
Hàng cây ủ rũ buông cành xịu
Bãi cỏ mơ màng chợp lá thiu.
Dế não nề kêu rồi lại xỉu
Gà mong mỏi gáy bỗng dưng xìu
Tình kia nhạt nhẽo sao mà níu
Bỏ mặc ai từng đã chắt chiu.
(nđt, nv, bl)
(lấy cảm hứng từ bài "Buồn...như con chuồn chuồn" của Thi sĩ Phương Nguyên)