Mưa lòng rả rích hạt sầu vương
Phảng phất buồn rơi mọi ngã đường
Nhạn vẫn âm thầm bay mỏi hướng
Hoa còn ủ rũ đến tàn hương
Duyên hờ hững quá đừng tin tưởng
Mộng rã rời nên chỉ thấy thường
Phận hẩm hiu thì không thiết cưỡng
Ngồi đây lặng lẽ bóng in tường
(hoạ bài: Ngẫu Hứng Lúc Mưa Dầm của tg Trieu Hoang Dung)