Tại mãi nhìn nên chẳng dám sờ
Nghe nàng thử dạo mấy đường cơ
Hòn chưa chạm sát e rằng hở?
Gậy cũng quên chà có phải trơ?
Miệng lỗ nằm im vành hé mở
Bờ biên nẩy nhẹ mép căng chờ
Đầu thoa bóng bẩy sao còn sợ?
Thọc nữa đi chàng kẻo nó đơ
(Hoạ bài Cao Thủ Đường Cơ của t/g Tran Van Hoi)