Mãi ước mơ cầm được cả đôi
Tìm nhưng chẳng rõ nó đâu rồi?
Thò xuyên áo nịt... quên lầm lỗi
Chỉnh lại quần con... trách nỡ hồi
Để gã đa tình nâng vội cối
Cho chàng lãng mạn nhấp hờ môi
Vì sao lắm kẻ khờ nông nỗi?
Mãi ước mơ cầm được cả đôi
(thủ vĩ, NĐT, nhất vận)
(thơ hài: hoạ theo bài xướng NÚI ĐÀO ĐÔI của thi sĩ Con Copden)