Đợi mãi sao chàng cứ dửng dưng
Giờ thui thủi ngóng điện hoa mừng
Còn duyên rạng rỡ môi cười ửng
Vỡ mộng âu sầu mắt trở sưng
Chỗ hẹn thờ ơ buồn chẳng đứng
Vườn yêu chán nản giận không dừng
Thì thôi để mặc ai hờ hững
Nhạt nhẽo tình ơi, khổ quá chừng
(ngũ độ thanh)
(*mấy em gái đang thất tình nhờ viết hộ)