Âm trần cách biệt tủi lòng con
Nước cạn sông vơi hiếu đạo tồn
Nghĩa mẹ sâu hơn nghìn dặm biển
Ơn thầy lớn tựa vạn trùng non
Mong đền dưỡng dục người đâu nữa
Muốn trả công lao bóng chẳng còn
Nghẹn khối thâm tình trong kỷ khảm
Ôm niềm nuối giận héo cùng hon
Thơ Vu lan