(Nđt)
Bằng an khốn khổ tự nơi lòng
Chữ phận do trời há phải mong
Biển rộng cuồng phong thuyền đỗ bến
Triền con nhược thủy lá trôi dòng
Vì trong nghịch cảnh âm thầm ngõ
Bởi chốn vô tình lạnh lẽo song
Lặng lẽ cam bề ôm tủi nhớ
Cần chi hận oán đã chui tròng
Chữ phận do trời há phải mong
Biển rộng cuồng phong thuyền đỗ bến
Triền con nhược thủy lá trôi dòng
Vì trong nghịch cảnh âm thầm ngõ
Bởi chốn vô tình lạnh lẽo song
Lặng lẽ cam bề ôm tủi nhớ
Cần chi hận oán đã chui tròng