Thổn thức trăng buồn nấp mé song
Niềm riêng khắc khoải trĩu bên lòng
Ngày xưa đã trót ôm trinh mọng
Lại cứ vô tình lạc khúc cong
Quạnh quẽ u hoài dâng ngọn sóng
Đìu hiu nỗi nhớ thả đưa dòng
Câu thề vụn vỡ nay đành hỏng
Thảng thốt tim cuồng một trận phong
Độc vận