Một mùa Thu nữa lại vừa sang
Khoảnh khắc nghe thinh lặng ngỡ ngàng
Chẳng biết bao nhiêu ngày dõi đợi
Cũng là ngần ấy tháng riêng mang
Mây trôi lối cũ còn hiu quạnh
Lá rụng vườn xưa thật khẽ khàng
Cõi mộng trăm năm nào ngóng mãi
Để hồn lay động cứ thênh thang .
592