Họa thơ Hương Lan
Băng đèo lội suối chân càng mỏi
Chả ngại sa trường đôi mắt dõi
Dẫu nhớ làng quê dạ chẳng đòi
Rồi mong xóm ngõ lòng chưa gọi
Đau hoài buổi hạ nắng thường oi
Khổ mãi ngày đông tình lại chói
Chửa rõ giờ nao hạnh phúc chòi
Thôi đành mặc kiếp đâu thèm hỏi
Chả ngại sa trường đôi mắt dõi
Dẫu nhớ làng quê dạ chẳng đòi
Rồi mong xóm ngõ lòng chưa gọi
Đau hoài buổi hạ nắng thường oi
Khổ mãi ngày đông tình lại chói
Chửa rõ giờ nao hạnh phúc chòi
Thôi đành mặc kiếp đâu thèm hỏi