Quạnh quẽ canh dài ở bến sông
Chờ Ai hẹn ước bỏ theo chồng
Do tình đó rủ người xưa đợi
Để bậu nay hờn gã ấy trông
Đã biết duyên chiều luôn chịu cảnh
Và coi cuộc sống mãi lo đồng
Vui cùng ruộng lúa quên niềm rỗng
Dẫu khổ không sờn cứ vậy xong
Chờ Ai hẹn ước bỏ theo chồng
Do tình đó rủ người xưa đợi
Để bậu nay hờn gã ấy trông
Đã biết duyên chiều luôn chịu cảnh
Và coi cuộc sống mãi lo đồng
Vui cùng ruộng lúa quên niềm rỗng
Dẫu khổ không sờn cứ vậy xong