Bữa ấy người đi lệ chảy luồn
Khung trời ảm đạm võ vàng luôn
Hồn sinh gió lộng khơi ngoài biển
Xác tử niềm cay dội giữa nguồn
Cảnh cũ quê nhà đau đáu vọng
Duyên thừa viễn xứ lạnh lùng tuôn
Bình minh vẫn sáng sao lòng tủi
Ủ rũ mình ta tựa cánh chuồn
Khung trời ảm đạm võ vàng luôn
Hồn sinh gió lộng khơi ngoài biển
Xác tử niềm cay dội giữa nguồn
Cảnh cũ quê nhà đau đáu vọng
Duyên thừa viễn xứ lạnh lùng tuôn
Bình minh vẫn sáng sao lòng tủi
Ủ rũ mình ta tựa cánh chuồn