Mây trời bỗng nổi chút cuồng phong
Lá đổ cành rơi mãi chạnh lòng
Giữ níu đêm dài như tưởng nợ
Đưa mời cánh thiệp đã chờ mong
Người trông khắc khoải bao lần lỗi
Buổi nghĩ trầm tư mấy bận phòng
Vẫn thắm câu thề sao vội nản
Ta buồn cách trở nỗi niềm đong
Lá đổ cành rơi mãi chạnh lòng
Giữ níu đêm dài như tưởng nợ
Đưa mời cánh thiệp đã chờ mong
Người trông khắc khoải bao lần lỗi
Buổi nghĩ trầm tư mấy bận phòng
Vẫn thắm câu thề sao vội nản
Ta buồn cách trở nỗi niềm đong