Sao người nỡ bỏ dáng hình xưa
Để mỗi lần qua sợ thấy thừa
Mắt ngọc từng trao lời nghĩa đẩy
Tay ngà vẫn gởi mối tình đưa
Mòn tâm nỗi nhớ nghiêng bờ mộng
Rảo não niềm thương ngập lối dừa
Một kẻ còn mang nồng cũ đó
Nên hờn thả bóng giữa ngày mưa
Để mỗi lần qua sợ thấy thừa
Mắt ngọc từng trao lời nghĩa đẩy
Tay ngà vẫn gởi mối tình đưa
Mòn tâm nỗi nhớ nghiêng bờ mộng
Rảo não niềm thương ngập lối dừa
Một kẻ còn mang nồng cũ đó
Nên hờn thả bóng giữa ngày mưa