Lặng tĩnh chiều ươm bởi nắng hồi
Men tình rót nhẹ ở bờ môi
Đàn xưa mãi vọng qua trường lối
Gió cũ hoài ngân tựa cảnh đồi
Mộng nẻo nào nguôi vừa mới trỗi
Riêng niềm vụn vỡ cứ dần trôi
Hường nay dẫn bước chân về vội
Sẽ lại thành thơ gói để bồi.
Men tình rót nhẹ ở bờ môi
Đàn xưa mãi vọng qua trường lối
Gió cũ hoài ngân tựa cảnh đồi
Mộng nẻo nào nguôi vừa mới trỗi
Riêng niềm vụn vỡ cứ dần trôi
Hường nay dẫn bước chân về vội
Sẽ lại thành thơ gói để bồi.