La đà ngọn gió cõng làn mây
Ảnh cũ mà sao phận xót gầy
Lặng lẽ hoài khơi buồn cảnh buốt
Âm thần mãi nhớ để hồn ngây
Tình luôn nặng trĩu hôm chờ cảm
Nghĩa mải còm nhom dạ chất đầy
Vẫn bệnh lâu ngày thêm mỏi chán
Thi đường gác lại chẳng còn xây
Ảnh cũ mà sao phận xót gầy
Lặng lẽ hoài khơi buồn cảnh buốt
Âm thần mãi nhớ để hồn ngây
Tình luôn nặng trĩu hôm chờ cảm
Nghĩa mải còm nhom dạ chất đầy
Vẫn bệnh lâu ngày thêm mỏi chán
Thi đường gác lại chẳng còn xây