Bởi bão rồi giông lá rụng nhiều
Cây cành gãy đổ gót hồng xiêu
Vườn loan ngõ thẳm đan nhành Phượng
Cảnh mộng đường quanh giỡn gió chiều
Nghĩ dịch càng tăng buồn chẳng sướng
Thương người cứ khổ trĩu nào kiêu
Thềm kia quạnh quẽ đời luôn hẩm
Nát cả hồn Xuân rã rượi kiều
Cây cành gãy đổ gót hồng xiêu
Vườn loan ngõ thẳm đan nhành Phượng
Cảnh mộng đường quanh giỡn gió chiều
Nghĩ dịch càng tăng buồn chẳng sướng
Thương người cứ khổ trĩu nào kiêu
Thềm kia quạnh quẽ đời luôn hẩm
Nát cả hồn Xuân rã rượi kiều