Nẫu vội đi rồi phủi giấc mơ
Người vương nỗi nhớ kẻ mong chờ
Tim thừa vụn vỡ từng đêm ngóng
Lối cũ phai tàn vạn cảnh lơ
Quạnh quẽ thềm loan hồn đủ ướt
Đìu hiu gác nhỏ não thân phờ
Bao dòng lệ chảy tràn mi mắt
Những buổi tôi ngồi đáo vận thơ
Người vương nỗi nhớ kẻ mong chờ
Tim thừa vụn vỡ từng đêm ngóng
Lối cũ phai tàn vạn cảnh lơ
Quạnh quẽ thềm loan hồn đủ ướt
Đìu hiu gác nhỏ não thân phờ
Bao dòng lệ chảy tràn mi mắt
Những buổi tôi ngồi đáo vận thơ