Đêm nằm gió thổi chợt đàn ngân
Để tiếng người thương quạnh quẽ dần
Bữa ấy tim này say dạ mỏng
Hôm rày nẻo đó dõi tình thân
Mong đời mãi chuyển không hề đợi
Mộng lối hoài vương cũng chẳng cần
LỖI số nên trời trao phải chịu
Do nàng hẩm phận kiếp phù vân
Để tiếng người thương quạnh quẽ dần
Bữa ấy tim này say dạ mỏng
Hôm rày nẻo đó dõi tình thân
Mong đời mãi chuyển không hề đợi
Mộng lối hoài vương cũng chẳng cần
LỖI số nên trời trao phải chịu
Do nàng hẩm phận kiếp phù vân