Bà Chúa thơ nôm Hồ Xuân Hương là một trong những hiện tượng thơ nổi tiếng của Việt Nam. Nhiều áng thơ hay, nhiều vế đối thiên tài suốt mấy trăm năm vẫn chưa tìm được ý đối hoàn chỉnh. Qua bài xướng của nhà thơ Bùi Ngọc Hà, tác giả mạn phép ghi lại đôi vần hoạ với mục đích tôn vinh Bà Chúa thơ nhân kỷ niệm 200 năm ngày mất của bà (Nhiều tài liệu cho rằng bà mất năm 1822).
Đêm vừa chợp mắt ngỡ rằng mơ
Bữa đấy vầng trăng chửa cập bờ
Nhả vận ngàn xưa Bà vẫy bút
Ra bài thuở cũ Chúa đề thơ
Thiên tài buổi nọ còn suy ngẫm
Bác học ngày kia cũng phải chờ
Lạm thể gieo vần câu vẫn tối
Làm khôn chẳng đặng phú thêm khờ
Bữa đấy vầng trăng chửa cập bờ
Nhả vận ngàn xưa Bà vẫy bút
Ra bài thuở cũ Chúa đề thơ
Thiên tài buổi nọ còn suy ngẫm
Bác học ngày kia cũng phải chờ
Lạm thể gieo vần câu vẫn tối
Làm khôn chẳng đặng phú thêm khờ