Trọn giữ chân tình với tổ thơ
Ngày đêm ắt phải đợi mong chờ
Sao đành vứt bỏ say người mộng
Nỡ để xa rời loạn giấc mơ
Chớm nở tâm hồn quên chuyện rẽ
Phai tàn kỷ niệm hóa thằng ngơ
Đem lòng khảng khái vui hòa nhịp
Thỏa được tinh thần sẽ kết tơ./.
(Ngũ độ thanh)