Ánh sáng tươi hồng điểm sắc mây
Vầng trăng trải lụa mộng tuôn đầy
Quê buồn một cõi hồn chan chứa
Xóm vắng đôi bờ dạ ngất ngây
Tóc rũ oằn sương dồi má hóp
Mình khom cõng tuyết tủi thân gầy
Duyên thơ réo gọi bồn chồn giấc
Nợ chữ chăm rèn – Việt lẫn Tây !
(Hoa bai ĐTHV của HP)
Không Đăng
ChonThanh – BinhPhuoc,29/09/12
ChonThanh – BinhPhuoc,29/09/12