Lăng lẽ buồn trôi những tháng ngày
Cho đời ngật ngưỡng với cơn say
Nét son nhạt đọng viền môi ấy
Ngấn lệ mờ vương khóe mắt này
Hạnh phúc có bao giờ thấy được
Muộn sầu há lẽ chẳng rời đây
Rừng lá Thu vàng xưa vẫn rụng
Tìm đâu ước mộng để xum vầy .
604