Trở gót quen đường dõi vọng lên
Đồng quê mượt lúa phủ xanh rền
Đò thương vẫn đợi người trên bến
Giữa mộng hoài trông kẻ dưới đền
Thấp thoảng sương chiều mơ bữa quyện
Xa vời gió lộng vẫy ngày quên
Lòng thêm thót dạ tình chưa mỏi
Ủ nhớ sông Hồng đã gọi tên
Đồng quê mượt lúa phủ xanh rền
Đò thương vẫn đợi người trên bến
Giữa mộng hoài trông kẻ dưới đền
Thấp thoảng sương chiều mơ bữa quyện
Xa vời gió lộng vẫy ngày quên
Lòng thêm thót dạ tình chưa mỏi
Ủ nhớ sông Hồng đã gọi tên