Nđt, Ltvt, Ntvv, Bvđâ
Mỗi độ thu tàn cứ thẩn thơ
Ngày đêm ủ rũ tựa tên khờ
Khi nhìn lá rụng nơi hồn vỡ
Lúc hỏi bông rời chỗ dạ mơ
Tại mãi ân tình đang thấy hở
Rồi luôn phận số đã trông hờ
Đành ôm nuốt tủi vì duyên nợ
Bởi nhẽ nay lòng lại sớm trơ
Ngày đêm ủ rũ tựa tên khờ
Khi nhìn lá rụng nơi hồn vỡ
Lúc hỏi bông rời chỗ dạ mơ
Tại mãi ân tình đang thấy hở
Rồi luôn phận số đã trông hờ
Đành ôm nuốt tủi vì duyên nợ
Bởi nhẽ nay lòng lại sớm trơ