Tự ngẫm riêng mình hỏi có không?
Buồn khi kể chuyện đức ông chồng!
Về khuya! Sáng ngủ nào lay động…
Dậy sớm! Đêm nằm mãi mỏi trông!
Tủi phận cùng chăn người ưỡn bóng…
Đau lòng sẻ gối vật nhồi bông!
Hồng nhan khổ lắm phai nhòa mộng…
Phải chịu Đông tàn mỗi áo lông!!!
(Ngũ độ thanh)
Họa lại bài thơ BẾN KHÔNG CHỒNG
của Thiên Thanh Nguyên
Họa lại bài thơ BẾN KHÔNG CHỒNG
của Thiên Thanh Nguyên