Về đâu lạc lõng đến phương này?
Bạc bẽo nhân tình khéo tỉnh say!
Phụ rẫy duyên thề đang nở thắm…
Tàn phai mộng ước thoảng vơi đầy!
Đành thôi! Biển rộng đùa trăng nước…
Bỏ mặc! Non ngàn giỡn gió mây!
Trộm nghĩ đời sao mà ngắn ngủi…
Về đâu lạc lõng đến phương này???
(Thủ vĩ ngâm – Ngũ độ thanh)
Họa lại bài thơ HOANG VẮNG
của Huỳnh Bá Phúc
Họa lại bài thơ HOANG VẮNG
của Huỳnh Bá Phúc