Người về giữa lúc mộng đang say
Để lại sau lưng những ngật ngầy
Gác lạnh cô đơn tràn gối chiếc
Phòng không chất ngất lấp tình gầy
Bên thềm lặng lẽ hoa khuya rụng
Đầu núi u buồn lá sớm bay
Lã chã nhẹ rơi theo nỗi nhớ
Thương yêu chẳng biết mấy cho đầy.
- 451