Khi ánh dương tà mãi đọng đây
Mình ta hắt bóng với ly này
Xuân còn dịu vợi hoa tàn úa
Nắng vẫn hiền hòa lá vội bay
Chợt bỗng thương xưa khơi ngọt đắng
Nên rồi nhớ cũ đượm chua cay
Vì em biền biệt về nơi ấy
Để lại bên trời nỗi đắm say.
- 447