Quán nhỏ em rằng rượu đã vơi
Hồn di phách lạc giữa mây trời
Như diều phải gió nơi đồng vợi
Tựa cảnh say đò chỗ bến khơi
Bởi khóm bèo rông vào cõi hợi
Vì thân liễu thả xuống sông đời
Nên cầu lắc lẻo tình không gợi
Để giọt châu buồn cứ mãi rơi
Hồn di phách lạc giữa mây trời
Như diều phải gió nơi đồng vợi
Tựa cảnh say đò chỗ bến khơi
Bởi khóm bèo rông vào cõi hợi
Vì thân liễu thả xuống sông đời
Nên cầu lắc lẻo tình không gợi
Để giọt châu buồn cứ mãi rơi