Đã tưởng nơi chiều bóng nhạt phai
Mà mơ bỗng chạnh thuở trang đài
Cho tình nhớ vẫn chăng buồn vạn
Dẫu nẻo thương hằng lại khóc hai
Buổi nọ hằn tim hờn những đắng
Ngày kia nếm mật ngỡ bao dài
Còn như cõi vắng từng mê dại
Chợt hỏi trong lòng có lẽ sai
Duyên hờ buổi ấy vậy tàn phai
Cứ thẫn thờ chi chỉ nợ cài
Để bóng ngày kia còn nghĩ vạn
Hay tình ngả nọ tách làm hai
Đâu rồi những thuở môi tràn thắm
Nữa ngập từng hôm tiếng thở dài
Lỡ nhớ nồng si thời của dại
Thương mình đã chót một lần sai
Xao tình một thuở đã sầu ai
Khỏa gió vào mây lỡ phận cài
Những lá thư hồng chăng gửi lại
Bao mùa nước lặng nữa đành khai
Từng mơ buổi nhớ thầm yêu mãi
Ngập trĩu chờ luôn chỉ ngắm đài
Khúc mộng tương lòng xưa dẫu trải
Thương về chốn nọ rũ buồn mai