Vầng dương lại tới ánh trăng tà
Có phải cuộc đời bóng thoáng qua
Thuở ấy tình xanh còn rạo rực
Bây giờ tóc bạc đã phôi pha
Xuân kia mới đến dường như trẻ
Đông nọ vừa sang chẳng lẽ già
Cõi thế xoay vòng tàn rồi nở
Kiếp người hư huyễn là bao xa ?!
- 028