Chiều muộn quên đưa vạt nắng vàng
Lòng rồi quyến luyến với thu sang
Mưa phùn lắc rắc đem sầu đổ
Gió bấc lê thê đắm mộng tràn
Yêu cũ còn vương thêm nặng gánh
Nhớ này vẫn nợ để oằn mang
Tình sao khó nói lời ly biệt
Cố tránh cho đời chuyện hợp tan
682