Phượng đỏ dần xa ngút cõi rồi
Chi còn thắm đẫm ngọt vành môi
Ngày nao sáo lộng niềm mơ trỗi
Thuở ấy thơ lừng quãng mộng trôi
Đã hết mây vàng loang khoả cội
Nào đâu nắng rực toả len đồi
Thời gian thảng thốt mà sao vội
Ngát bổng bây chừ lặng lẽ thôi
Chi còn thắm đẫm ngọt vành môi
Ngày nao sáo lộng niềm mơ trỗi
Thuở ấy thơ lừng quãng mộng trôi
Đã hết mây vàng loang khoả cội
Nào đâu nắng rực toả len đồi
Thời gian thảng thốt mà sao vội
Ngát bổng bây chừ lặng lẽ thôi