Trần thế mãi là một cuộc chơi
Và ta lữ khách bên dòng đời
Hư hao ngày tháng nào quay lại
Nuối tiếc bao mùa vẫn cứ trôi
Buồn giữa cơn say đầy sóng gió
Cười trong chua xót với mây trời
Nỗi đau phải đạp lên mà sống
Chờ đến khi về. bỏ cuộc chơi..!
- 242