Bố mẹ sinh em phận lái cồn
Đêm ngày dạo gót khắp làng thôn
Thôi thì vất vả đâu ngừng rốn
Đổi lại buồn thay vẫn cứ tồn
Lúc đứng ngay kề bao kẻ hỗn
Khi ngồi kế cận mấy thằng khôn
Tuy rằng mệt xác nhưng tiền bộn
Chẳng sợ cười chê chẳng ngại ồn.
(Nđt, Ltvt, Ntvv, bvđâ)
Làng bên bưởi ngọt trỗi như cồn
Múi mọng cơm dày trĩu cả thôn
Kẻ bán yêu kiều đâu dễ lộn
Người mua nhã nhặn chắc không tồn
Êm đềm cảnh vật gìn tâm tốn
Nhẹ nhõm khung trời để trí khôn
Nghĩa nặng tình sâu càng thấy ổn
Đời vui mãi hát ngại chi ồn
Múi mọng cơm dày trĩu cả thôn
Kẻ bán yêu kiều đâu dễ lộn
Người mua nhã nhặn chắc không tồn
Êm đềm cảnh vật gìn tâm tốn
Nhẹ nhõm khung trời để trí khôn
Nghĩa nặng tình sâu càng thấy ổn
Đời vui mãi hát ngại chi ồn