Một chuyến đò, ngang bờ trúc liễu
Vô tình vướng phải thành lay kiệu
Nom người ảo mộng ngã lòng xiêu
Gặp chốn đào nguyên vờn dạ hiểu
Lúc biết nàng Xuân điệu với chiều
Không lường đóa Huệ bồi di miễu
Đôi dòng tách bạch đảo hồn khiêu
Bởi vọng manh xiêm lời ngọc kiếu
