Chiều tà lạnh nhạt lá THU rơi
Dịch loạn nên THU cũng rã rời
Luẩn quẩn trong THU trời đất xới
Dùng dằng giữa ngõ gió THU lơi
Ngày nhìn giọt lệ mong THU mới
Tối ngóng trăng THU phải ngả bời
Nhạn lạc đàn, rằng THU nhớ tới
Tình vào mộng mị cảnh THU vơi
(Song thanh, bát điệp)