Kỷ niệm đâu rồi hỡi chốn xưa
Chiều êm ghé hỏi chỗ ai vừa
Đi về lẻ bóng người cô quạnh
Ở lại đơn hình ngõ tráu thưa
Gió vẫn ôm tình khi muội ngả
Rèm đang đợi cửa lúc ta ừa
Yêu gì cũng giận vì luôn nhớ
Đã bị mơ màng phải kéo cưa
Chiều êm ghé hỏi chỗ ai vừa
Đi về lẻ bóng người cô quạnh
Ở lại đơn hình ngõ tráu thưa
Gió vẫn ôm tình khi muội ngả
Rèm đang đợi cửa lúc ta ừa
Yêu gì cũng giận vì luôn nhớ
Đã bị mơ màng phải kéo cưa