Nào mong hết khổ ở trên đời
Bởi biết dương trần chốn cút côi
Níu nắng tàn thu đầu ngón lạnh
Dìu mây cuối núi cặp mi ngời
Vầng trăng gả bán lòng chung thủy
Lữ khách xa lìa mắt cạn vơi
Tỉnh cũng như say ngày thế cả
Can chi vướng bận nhớ thương người
Thơ họa