Dõi nguyệt tàn soi mảnh áo hồng
Đôi lần trở giấc giữa mùa đông
Mờ đêm chốn cũ ngờ tâm động
Cạn chén vườn xưa ngỡ điểm lồng
Gió thả từng canh hồn mãi vọng
Sương tràn cuối bãi dạ hoài trông
Nhiều hôm thổn thức lòng thêm lạnh
Nghĩ đến người ta thuở mặn nồng
Đôi lần trở giấc giữa mùa đông
Mờ đêm chốn cũ ngờ tâm động
Cạn chén vườn xưa ngỡ điểm lồng
Gió thả từng canh hồn mãi vọng
Sương tràn cuối bãi dạ hoài trông
Nhiều hôm thổn thức lòng thêm lạnh
Nghĩ đến người ta thuở mặn nồng