Thế hậu ai còn trách ả Châu
Vì yêu dại dột phải đeo sầu
Đền kia tượng khuyết nào thương Mỵ
Tháng nọ mưa dầm lại xót Ngâu
Sụp đổ ngôi cao khôn giải cứu
Lìa chia phận đẹp khó kêu cầu
Đa mang nghiệp ái từ bao thuở
Quả trổ ra rồi biết tránh đâu!
(Hoạ bài Tình Ngâu của Hà Lam Thủy)