Nước cuộn trào dâng, lũ lại về
Mưa hoài, chẳng dứt kéo lê thê
Vùng cao đất sạt, vùi muôn thứ
Chỗ trũng triều vây, phủ bốn bề
Thương lắm miền Trung, đau khúc ruột
Yêu nhiều xứ Quảng, xót tình quê
Nhà tan cửa nát, người ly biệt
Quặn thắt con tim cảnh não nề
Thơ: Kim Oanh Lê