Đã biết trần gian vẫn bạc lòng
Ta về tắm dưới ánh trăng cong
Thân hình thế tục phà hơi khói
Chiếc bóng vô thường động nước trong
Nhắm mắt xua đi ngàn ảo ảnh
Trầm mình gột hết vạn tà vong
Hoàn lai giữa đám người qua lại
Điệp mộng cơn mơ chợt đứt dòng.
Chập chờn bay, bướm chập chờn bay
Ngất ngưởng say, người ngất ngưởng say
Hồ điệp phiêu du đời lãng tử
Triết nhân ngờ vực giấc mơ ngày
Bồn vang trầm vọng ru hồn lạc
Đàn gẩy tình tang vỗ dáng gầy
Quên cả lời kinh, quên tụng niệm
Sóng bồi cát lở, mỏi bàn tay.
Ngất ngưởng say, người ngất ngưởng say
Hồ điệp phiêu du đời lãng tử
Triết nhân ngờ vực giấc mơ ngày
Bồn vang trầm vọng ru hồn lạc
Đàn gẩy tình tang vỗ dáng gầy
Quên cả lời kinh, quên tụng niệm
Sóng bồi cát lở, mỏi bàn tay.
III
Ánh đèn thoi thóp cạn dầu, lay
Đom đóm vu vơ chấm phá thay
Trong cổ quan tài người trá tử (*)
Trên bàn hương án khói không bay
Người: nằm mộng ngỡ thành thân ấy
Bướm: lạc hồn nghi hóa phận này? (*)
Ta: bỏ không màng công án nữa
Vang rền tiếng vỗ một bàn tay.
Đom đóm vu vơ chấm phá thay
Trong cổ quan tài người trá tử (*)
Trên bàn hương án khói không bay
Người: nằm mộng ngỡ thành thân ấy
Bướm: lạc hồn nghi hóa phận này? (*)
Ta: bỏ không màng công án nữa
Vang rền tiếng vỗ một bàn tay.
(*) Trang Tử giả chết và tự vấn