Nghe bỗng trong lòng có tiếng rơi
Người qua lững thững với dòng đời
Chiều đi tàn nắng vương trên ngõ
Khuya vẫn treo trăng vắt đỉnh đồi
Tay ngọc xưa cầm không nắm vững
Tóc thề nay xõa thả buông lơi
Đâu còn giữ lại cho tình cũ
Thoáng chút đam mê của một thời .
-114